LÀM VƯỜN NHO CHÚA: 81-V32-Vở Kịch- Người Chủ Vườn Nho Nhân Lành

MÃ SỐ: 81-V32

Vở Kịch: “Người Chủ Vườn Nho nhân lành

Nhân vật:

  • Chủ Vườn Nho: Một người chủ nhân từ, hào phóng và đại diện cho lòng thương xót vô biên của Thiên Chúa.
  • Người Quản Lý: Phụ tá trung thành của Chủ Vườn Nho.
  • Nhóm Công Nhân:
    • Nhóm Sớm: Những người được thuê từ sáng sớm, làm việc chăm chỉ và tự hào về công sức của mình.
    • Nhóm Trưa: Những người được thuê giữa ngày, không may mắn như Nhóm Sớm, nhưng vẫn cố gắng.
    • Nhóm Chiều: Những người được thuê muộn hơn, có chút tuyệt vọng nhưng tìm được cơ hội làm việc.
    • Nhóm Cuối Ngày: Những người bất đắc dĩ, khốn khổ vì cả ngày không được thuê, mang hy vọng mong manh vào giây phút cuối cùng.
  • Bối cảnh: Tại vườn nho rộng lớn

Cảnh 1: Sáng Sớm tại Vườn Nho

(Chủ Vườn Nho và Người Quản Lý bước vào vườn, thấy Nhóm Sớm đang tụ tập.)

CHỦ VƯỜN NHO: (Vui vẻ, nhân từ) Các anh có sẵn sàng làm việc cho ta hôm nay không? Ta sẽ trả cho các anh một đồng cho cả ngày làm việc.

NGƯỜI TRONG NHÓM SỚM: (Tự tin) Chúng tôi đồng ý! Một đồng là công bằng, thưa ông.

CHỦ VƯỜN NHO: (Mỉm cười) Vậy thì hãy bắt đầu nhé, vườn nho đang chờ các anh chăm sóc.

(Nhóm Sớm bắt đầu công việc, hăng hái và tràn đầy năng lượng. Tiếng công cụ vang lên, tạo không khí làm việc.)

Cảnh 2: Giữa Trưa

(Chủ Vườn Nho và Người Quản Lý quay lại và thấy một nhóm công nhân khác đứng gần lối vào.)

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhẹ nhàng) Các anh ở đây từ sáng mà vẫn chưa có việc làm sao?

NGƯỜI TRONG NHÓM TRƯA: (Buồn bã) Đúng vậy, thưa ông. Chúng tôi đã đợi, nhưng không ai muốn thuê.

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhìn với lòng trắc ẩn) Vậy hãy vào làm trong vườn nho của ta. Ta sẽ trả công cho các anh.

NGƯỜI TRONG NHÓM TRƯA: (Nhẹ nhõm, cúi đầu biết ơn) Cảm ơn ông. Chúng tôi sẽ không làm ông thất vọng.

(Nhóm Trưa vào vườn, bắt đầu làm việc, đôi lúc nhìn Nhóm Sớm với ánh mắt ngại ngùng.)

Cảnh 3: Buổi Chiều

(Chủ Vườn Nho lại quay lại và thấy một nhóm khác đang ngồi, có vẻ mệt mỏi và thất vọng.)

CHỦ VƯỜN NHO: Các anh vẫn còn ở đây sao? Không có ai thuê các anh làm việc sao?

NGƯỜI TRONG NHÓM CHIỀU: (Cúi đầu, giọng trầm) Thưa ông, chúng tôi chỉ biết hy vọng, dù thời gian không còn nhiều…

CHỦ VƯỜN NHO: (Mỉm cười ân cần) Đừng lo. Hãy đến vườn nho của ta. Ta vẫn cần các anh, dù chỉ còn vài giờ nữa.

NGƯỜI TRONG NHÓM CHIỀU: (Xúc động) Cảm ơn ông. Chúng tôi sẽ làm hết sức mình.

(Nhóm Chiều gia nhập vườn nho, đôi lúc lén nhìn đồng hồ, cố gắng làm việc trong khoảng thời gian ngắn còn lại.)

Cảnh 4: Cuối Ngày

(Lúc hoàng hôn, Chủ Vườn Nho đi ngang qua lần cuối và thấy Nhóm Cuối Ngày đang đứng. Họ nhìn xuống, buồn rầu và mệt mỏi.)

CHỦ VƯỜN NHO: Sao các anh vẫn còn ở đây mà không có việc làm?

NGƯỜI TRONG NHÓM CUỐI NGÀY: (Ngượng ngùng) Thưa ông, chúng tôi đã đứng chờ cả ngày… nhưng không ai muốn thuê chúng tôi vì đã quá muộn.

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhẹ nhàng, cảm thông) Vậy hãy vào làm việc trong vườn nho của ta. Dù muộn màng, các anh vẫn là những người ta cần.

NGƯỜI TRONG NHÓM CUỐI NGÀY: (Ngạc nhiên, xúc động) Cảm ơn ông. Chúng tôi đã nghĩ rằng mình không còn cơ hội.

(Nhóm Cuối Ngày vào vườn, cố gắng làm việc hết sức trong ít phút ngắn ngủi.)

Cảnh 5: Trả Công

(Cuối ngày, tất cả các công nhân tập trung lại nhận tiền công. Người Quản Lý chuẩn bị các túi tiền, đứng cạnh Chủ Vườn Nho.)

CHỦ VƯỜN NHO: (Nói với Người Quản Lý) Hãy trả công cho họ, bắt đầu từ những người làm việc muộn nhất.

(Người Quản Lý trả cho Nhóm Cuối Ngày một đồng. Nhóm này trông bất ngờ và xúc động.)

NGƯỜI TRONG NHÓM CUỐI NGÀY: (Kinh ngạc) Một đồng sao? Chúng tôi chỉ làm trong vài phút mà được trả như vậy ư?

NGƯỜI QUẢN LÝ: Đó là lòng thương xót của ông chủ. Ông đã quyết định như thế.

(Người Quản Lý tiếp tục trả cho Nhóm Chiều, Nhóm Trưa, và cuối cùng là Nhóm Sớm, mỗi nhóm đều nhận một đồng. Nhóm Sớm bắt đầu xì xào, cảm thấy bất bình.)

NGƯỜI TRONG NHÓM SỚM: (Phẫn nộ) Thưa ông, chúng tôi làm việc cả ngày, chịu nắng nôi và mệt mỏi, vậy mà được trả công giống như những người đến sau! Như vậy là bất công!

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhẹ nhàng nhưng nghiêm nghị) Bạn của ta, chẳng phải ta đã trả cho các anh đúng như đã hứa sao? Các anh đã nhận được công xứng đáng. Sao các anh lại khó chịu khi ta đối xử rộng lượng với những người khác?

NGƯỜI TRONG NHÓM SỚM: Nhưng… chúng tôi đã làm nhiều hơn, chẳng phải điều đó đáng được thưởng sao?

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhìn sâu vào họ) Các anh ghen tị vì thấy ta quảng đại sao? Ta có quyền làm những gì ta muốn với của cải của mình. Các anh đã làm việc chăm chỉ và xứng đáng nhận một đồng, nhưng ta muốn những người khác cũng được hưởng lòng thương xót của ta.

NGƯỜI TRONG NHÓM TRƯA: (Nhìn xuống, nhỏ nhẹ) Chúng tôi đã lo lắng rằng mình không đủ khả năng, nhưng nhờ lòng nhân từ của ông, chúng tôi cảm thấy được coi trọng.

NGƯỜI TRONG NHÓM CUỐI NGÀY: (Giọng run run) Chúng tôi thực sự không nghĩ mình xứng đáng… nhưng ông đã mở lòng thương xót.

CHỦ VƯỜN NHO: (Hiền từ) Vườn nho của ta không phải chỉ là nơi trả công, mà là nơi mà lòng thương xót và tình yêu được lan tỏa. Ta muốn tất cả các anh đều có thể sống trong niềm vui và bình an. Hãy đừng ganh tị, mà hãy chia sẻ niềm vui trong tình yêu và lòng thương xót của Chúa.

(Tất cả công nhân đều im lặng, thấm thía những lời của Chủ Vườn Nho.)

NGƯỜI TRONG NHÓM SỚM: (Cuối cùng gật đầu, chấp nhận) Chúng tôi hiểu rồi, thưa ông. Cảm ơn ông đã dạy chúng tôi về lòng thương xót.

(Tất cả công nhân cúi chào Chủ Vườn Nho và rời sân khấu trong im lặng, thể hiện lòng biết ơn và sự kính trọng. Ánh sáng sân khấu dần tắt, chỉ còn lại Chủ Vườn Nho đứng yên, ánh mắt đầy tình thương.)

CHỦ VƯỜN NHO: (Nhìn xa xăm) Lòng thương xót của Thiên Chúa dành cho mọi người, không phân biệt sớm hay muộn. Hãy nhớ, tất cả các con đều quý giá trước mặt Người.

( Hết)