Thơ: Đáp lễ

ĐÁP LỄ
Cảm hứng từ đoạn Kinh thánh cô Maria xức dầu thơm chân Chúa Giêsu (Ga 12,1-10)

Cầm trên tay lưng chén rượu nồng,

Ngài như chợt quên đời đi một lúc.

Sóng sánh khổ đau hòa hạnh phúc,

Giữa cao lương mỹ vị với tình người.

Có hương trầm, nến sáng, hoa tươi,

Những hơi ấm, những mắt nhìn trìu mến.

Chỉ phút chốc, Ngài chìm trong hiện diện,

Lời ca ngừng, nhạc cũng lặng im theo.

Ta đã dặn con khoản đãi người nghèo,

Lời Ta dạy, hôm nay con khéo nhớ:

Mời đúng kẻ trôi sông lạc chợ,

Kẻ sinh ra cuối phố đầu đường,

Ngày không nhà, đêm ngủ dưới sương,

Suốt đời chẳng một đồng xu dính túi,

Đến trần gian và ra đi trần trụi !

Thì ra, con khéo nhớ lời Ta !

Con làm Ta lúng túng, Mácta !

Đúng là Ta không có gì để trả lại.

Ô, thì Ta sẽ đem thịt máu mình ra khoản đãi !

Phải rồi, phải rồi, tại sao không?

Ta sẽ trao chén máu tươi hồng

Và sự sống run trong từng thớ thịt.

Ai nếm thử, sẽ đời đời không chết,

Đúng hơn, nó sẽ sống đời đời.

Và ơ kìa, Maria nữa, con ơi !

Con đập vỡ cả bình dầu thơm phức

Từng ngón chân Ta, từng ngón chân, con xức.

Dầu kia thơm hay tóc con thơm?

Giữa khi cuộc đời thiếu áo thèm cơm,

Con trút cả gia tài lên chân Ta mà thách thức.

Và gục xuống, con hôn không dứt,

Con yêu thật à? Lẽ nào Ta thua con !

Ta cũng mang theo đây chiếc lọ mỏng dòn

Nhốt sẵn chất thơm của ngàn muôn thế kỷ

Ta sẽ đập vỡ mà không lo uổng phí

Vì Ta cần xức dầu thơm Ta lên khắp cả vũ hòan.

Lạy Cha, lòng con rất hân hoan,

Xin hãy thực hiện đúng như Cha hằng muốn.

Và có tiếng đáp:

Thật đẹp lòng Ta, vì đúng như Ta muốn.

TRĂNG THẬP TỰ
Cát cốc Thánh Giuse, Davao City, 20-9-2001